TÔI VÀ EM

Tác giả: Dương Hòa Lê
Thể thơ: Bát ngôn
Tôi và em cùng rạn nứt hôn nhân
Nhờ bạn hữu kết thân rồi tâm sự
Những trăn trở u buồn trong quá khứ
Thế rồi yêu chẳng biết tự bao giờ...

Rồi cũng thầm tính chuyện kết duyên mơ
Cùng ước hẹn sẽ chờ xuân đến ngõ
Thì đưa lễ cau trầu se chỉ đỏ
Dệt thành đôi cho thỏa cái tơ lòng...

Dẫu ta còn phải sống cảnh long đong
Và khoảng cách xem ra không hề nhỏ
Nhưng được cái... tôi, em đều hiểu rõ
Tính tình nhau nên vạn khó đâu hàng...

Bởi em thì chẳng mộng kiếp cao sang
Còn tôi cũng không màng câu danh lợi
Nên thấy hợp là ta bèn tiến tới
Đắp xây đời chẳng nghĩ ngợi xa xôi...

Chỉ mong nhà đầm ấm lại yên vui
Con ngoan ngoãn... thế thôi đà mãn nguyện
Mặc nhân thế có dùng câu lay chuyển
Cũng vì nhau mà nguyện chữ chung tình

Để cho người chẳng được cớ coi khinh
Tình tuy muộn nhưng là tình duy nhất
Vì ta vốn trao nhau lời chân thật
Không lọc lừa huyễn hoặc lẫn điêu ngoa...
(đang cập nhật..)


Facebook Google twitter
Từ khóa: THƠ TÌNH ĐẸP CỦA NHỮNG NGƯỜI SAU LY HÔN, TỪNG BỊ ĐỔ VỠ HÔN NHÂN